Khi đứa bé tròn tháng, theo phong tục nhà Cường Tử thì phải tổ chức tiệc mời khách. Cường Tử đã sớm nhờ Trường Nghĩa và vài người khác sắp xếp cho mọi người một bữa thịnh soạn. Suốt một tháng qua, mọi người làm việc không kể ngày đêm, cũng đủ mệt rồi. Khi uống rượu, mọi người tranh nhau đặt tên cho đứa bé. Cường Tử nói tên chính sẽ là Cao Xuân Yến, ở nhà gọi là Tiểu Yến Tử.
Sau đó Cường Tử lại nghĩ về quê nhà, nỗi nhớ quê luôn hiện hữu cùng với nhiều mối bận tâm chưa thể giải quyết, dần dần ùa về. Suốt mười năm qua, hắn không có tin tức gì từ quê hương, mặc dù hắn không còn người thân nhưng nơi đó vẫn là chốn hắn sinh ra và lớn lên. Người không thân thì nước cũng thân, nước không thân thì đất cũng thân, còn có vợ chồng bác sĩ đã cứu bọn họ thoát ra, với tâm địa ác độc của chủ nhiệm Thạch, liệu bọn họ có sống bình an không đây? Nghĩ đến đây, Cường Tử siết chặt nắm tay. Còn cả chú Chu thân thiết như người thân, đã mười năm rồi hắn chưa đốt nắm giấy nào trên mộ cha và chị gái. Hiện giờ nhà họ Cao có thêm thành viên, hắn cũng nên báo cho cha biết.
Cường Tử mồ hôi lấm tấm trên trán, nhìn Nữu ôm con ngâm nga bài hát, khuôn mặt tươi cười.
Người phụ nữ này, cũng chỉ là một người phụ nữ mà thôi.
Cường Tử bỗng cảm thấy rất cô đơn. Nhiều lần hắn muốn nhìn lại những vết xước trên ngực Nữu, nhưng đều cố nhịn, hắn cũng muốn hỏi nhưng không biết mở lời thế nào. Cuộc sống của vợ ngốc rất đơn giản, hắn không nghĩ đó là chứng cứ ngoại tình.
Cường Tử dọn dẹp xong thì lấy giấy bút ra bắt đầu viết thư.
Bầu trời trong thành phố đã thay đổi, hắn nghĩ bầu trời ở khắp nơi cũng tương tự. Hắn viết thư cho nhà bác sĩ, hỏi thăm tình hình gia đình bác sĩ, quê nhà có gì thay đổi không, kể về cuộc sống của bọn họ sau khi ra ngoài, còn sinh được một bé gái.
Những điều muốn nói thật sự quá nhiều, Cường Tử viết địa chỉ nhà lên rồi gửi bức thư đi, trong lòng dấy lên nỗi nhung nhớ.
Trương Hữu Phát mời Cường Tử đến công ty, nói: "Cao Cường à, có chuyện phải nói với cậu, làm ăn không giống như làm nông, có việc thì làm, không có việc thì nghỉ ngơi. Chúng ta phải quản lý, phải có quy tắc. Cậu cũng coi như tổng giám đốc, văn phòng phải giống văn phòng, phòng họp phải giống phòng họp, phải phân chia bộ phận bán hàng, nhà xưởng, các phòng ban, vân vân.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT