Hoàn Huyên không màng thay y phục, khoác chiếc áo ngoài tẩm y rồi ra chính đường.
Người tới chính là thân vệ bên cạnh Tiêu Linh, trông có chút quen mặt, ngọc bài và giấy thông hành đã được Cao Mại kiểm tra.
Thị vệ kia gương mặt mệt mỏi đường xa, sắc mặt tiều tụy, mi tâm tràn ngập vẻ lo lắng, lộ rõ bởi vì thúc ngựa nhanh chóng, lên đường không ngủ không nghỉ.
Trái tim Hoàn Huyên trầm xuống: "Tiêu tướng quân xảy ra chuyện gì?"
Thị vệ nói: "Hồi bẩm Tề Vương điện hạ, lúc Tiêu tướng quân khởi hành đã phát sốt, nhưng vì lần này phong hàn vẫn chưa khỏi, đại phu đi theo đã chẩn mạch, mạch tượng có chút căng phù, cũng chỉ nói là phong hàn bình thường. Tiêu tướng quân không để trong lòng, đổi xe ngựa, uống bát thuốc sắc hạ sốt ra mồ hôi liền lên đường. Nào biết hôm sau đến Chiêu Ứng dịch, nhiệt độ không giảm mà còn tăng. Tiêu tướng quân định nghỉ ngơi ở dịch quán một ngày rồi đi tiếp, mới đỡ hơn nửa ngày, tới nửa đêm tình hình chuyển biến bất ngờ, chẳng những sốt cao không hạ, người cũng bắt đầu hôn mê. Lúc đại phu bắt mạch lại thì phát hiện mạch tượng có điều kỳ lạ, dường như..."
Hắn dừng một chút, thần sắc ngưng trọng: "Điện hạ xin thứ cho tiểu nhân cả gan, đại phu khám ra mạch tượng hình như rất giống trúng độc. Bọn nô tài không dám chủ trương, cũng may khi hừng đông Đại tướng quân đã tỉnh lại, biết mình có thể đã trúng độc, liền cử thuộc hạ đêm tối gấp gáp về Trường An bẩm báo điện hạ."
Mặt Hoàn Huyên trầm như nước, đại phu đi theo đương nhiên là người có y thuật nhân phẩm đáng tin, nếu không phải có mấy phần chuẩn xác, Tùy Tùy tuyệt đối sẽ không cho người tới nói với hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT