"Tiện nhân như ngươi mà cũng dám đánh bổn thiếu gia, tìm chết có phải hay không?" Mặc Phi Ngộ bị Tuyết Khuynh Nhan vả mặt trước mặt mọi người, dưới cơn tức giận, lý trí đều mất hết, gã hung tợn trừng Tuyết Khuynh Nhan, duỗi chân muốn đá vào bụng Tuyết Khuynh Nhan.
Mặc Quân Dạ sao lại để Mặc Phi Ngộ tổn thương đến Tuyết Khuynh Nhan được, gần như ngay khi Mặc Phi Ngộ động cước, hắn cũng đã trước tiên dùng chân đá vào đầu gối của Mặc Phi Ngộ, động tác tay cũng không có ngừng lại, mà trực tiếp vặn trật khớp cánh tay của Mặc Phi Ngộ, hơn nữa còn không có lưu tình.
Loại đau đớn xương cốt này khiến cho Mặc Phi Ngộ hét lên thảm thiết, chỉ thấy gã mồ hôi lạnh đầm đìa, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, hai chân quỳ trên mặt đất, một cánh tay vuông góc xuống dưới, nhìn qua rất là vô lực.
Mà tiếng hét của Mặc Phi Ngộ cũng tức khắc dẫn tới sự chú ý của nhiều người hơn.
"Rửa miệng sạch sẽ một chút, lại có lần sau nữa, bản công tử trực tiếp cắt bỏ đầu lưỡi của ngươi dùng để uy cẩu." Mặc Quân Dạ một chân đá văng Mặc Phi Ngộ đang ngã trước mặt hắn, ánh mắt nhìn Mặc Phi Ngộ cũng giống như là nhìn thấy đồ vật ghê tởm gì đó, cực kỳ ghét bỏ.
Nhìn thấy Mặc Quân Dạ không lưu tình chút nào mà ra tay, kỳ thật Tuyết Khuynh Nhan cũng bị hoảng sợ, nhưng có nhiều hơn là cảm động, chỉ là bọn họ làm như vậy thật sự tốt sao?
"Quân Dạ, sẽ không có việc gì sao?" Tuyết Khuynh Nhan có chút lo lắng hỏi, nghe nói huyền khí của Mặc Nguyên Ưng là Cửu phẩm Võ Huyền Cảnh, cậu với Mặc Quân Dạ cộng lại, hình như vẫn đánh không lại Mặc Nguyên Ưng thì phải?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play