Tim Nam Cung Cẩm đập thịch một cái, cảm thấy hoài nghi một cách nghiêm trọng không biết có phải tên này đã biết gì đó hay không, nhất là khi nhìn thấy sắc mặt vô cùng đáng sợ kia của hắn. Nàng vội vàng nói lảng sang chuyện khác: “A, chuyện này, ai nha, hôm nay trời đẹp1quá nhỉ!”
“Quả thật là rất đẹp” Giọng nói thản nhiên của hắn rất phối hợp mà vang lên, trong đôi mắt đẹp như ánh trăng ẩn chứa vẻ lạnh lùng, như là băng tuyết mới tan trong ngày đông giá, có rét lạnh nhưng cũng khiến người ta cảm thấy tương đối dễ chịu. Nhưng với điều kiện là8nếu như đằng sau sự dễ chịu đó không ẩn chứa sự lạnh lùng, tàn bạo...
Nam Cung Cẩm lẳng lặng nuốt một ngụm nước bọt, gần như không dám ngẩng đầu nhìn sắc mặt hắn, nàng tỏ vẻ buồn ngủ rồi ngáp một cái, tiếp tục nói: “A, cứ hôm nào trời đẹp, không biết vì sao ta lại2rất buồn ngủ!”
“Vậy chúng ta đi ngủ đi” Lần này hắn cũng rất phối hợp, chỉ là trong giọng nói mang theo một tia mập mờ, một tia nguy hiểm, còn có một cảm giác ấm trầm.
Thế nên Nam Cung Cẩm lập tức ngồi thẳng người lên, hai con ngươi mở lớn, ánh mắt vô cùng lấp lánh, sáng4ngời có thần, như là vừa mới uống thuốc tăng lực vậy, nàng ngồi thẳng lưng nói: “A, tự nhiên ta cảm thấy tinh thần thoải mái, thế nên lại không muốn ngủ nữa rồi!”
“Ừm?” Hắn thản nhiên cười khẽ, nhưng mà nụ cười kia chỉ trong chớp mắt. Tiếng “ăm” của hắn có âm cuối được kéo rất dài, cảm giác u ám mà mất hồn, khiến da đầu người ta tê dại, rồi lại thấy tâm trí bay xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT