Sáng sớm hôm sau, Đường Mạt và Tần Lĩnh lại ăn một bữa thịt rắn nướng no nê, rồi cùng nhau xuống núi.
Cả hai dự định sẽ về ký túc xá của Tần Lĩnh trước để lấy số thực phẩm còn để ở đó, sau đó mới đến nhà ăn để trải qua những ngày cuối cùng trước khi màn sương mù tan đi.
Khi đi qua khuôn viên trường, Đường Mạt nhận ra rằng, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, các bạn học đã thoát khỏi tình cảnh bị dị thú truy đuổi và săn bắt.
Họ đã lập thành các đội nhỏ để săn bắt những con dị thú lẻ loi, chỉ tiếc là loài dị thú đầu cá sấu này vẫn còn bị màn sương mù trói buộc, cơ thể đầy chất nhờn không thể dùng làm thực phẩm.
An Dương dẫn đầu đội săn bắt dị thú, đồng thời cũng giải cứu những người sống sót còn lại trong các tòa nhà ký túc xá và đưa tất cả mọi người tập trung về nhà ăn.
Cũng chính vì lý do này, khi Đường Mạt cùng Tần Lĩnh quay lại ký túc xá của Tần Lĩnh, họ không gặp bất kỳ ai khác.
“Đây là lần đầu tiên em đến ký túc xá nam phải không?” Tần Lĩnh nắm tay Đường Mạt, cười nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play