Ốm đau ròng rã một tháng trời, Hoàng đế Hoằng An cuối cùng cũng thượng triều. Ngày hôm đó triều thần thấp thỏm bất an không thôi, họ nhìn vị Hoàng đế cả đời hiếu thắng được Thái tử đỡ lên long ỷ, thậm chí nội thị còn để thêm một chiếc ghế thấp ở trước long ỷ cho ông kê chân.
Bấy giờ họ mới biết, hóa ra Hoàng đế Hoằng An bị thương ở chân.
Thảo nào cả tháng trời ngài ấy không lên triều.
Cứ như vậy buổi thượng triều chậm rãi trôi qua. Mà tinh thần của Hoàng đế vẫn sảng khoái như trước, ông mắng người hùng hồn chẳng kém chút nào. Chỉ là chân có vết thương nên bị hạn chế khoảng cách ném tấu chương một chút. Nhưng chính vì vậy, dáng vẻ tức giận mắng mỏ kia càng hung dữ hơn hẳn thường ngày.
Đến giờ thì các quan yên tâm rồi, hóa ra đây chỉ là một hồi hốt hoảng thôi.
Tuy nói bị thương gân cốt cần một trăm ngày, nhưng may mắn thay Hoàng đế Hoằng An có vẻ phục hồi khá ổn, tinh thần cũng rất tốt nữa, xem như đây là vết thương ngoài da.
Mà vết thương này còn mang đến sự thay đổi mới cho triều cục. Hoàng đế Hoằng An để hoàng tôn Khương Trạc mới mười bốn tuổi vào triều nghe chính.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT