Nhan Quân Tề dâng sớ tố cáo Phạm Hiếu cũng không hẳn chỉ là hành động bộc phát. Cậu đã tìm hiểu nhiều ngày, chọn lựa kỹ càng đối tượng mới quyết định chọn Phạm Hiếu.
Lý do rất đơn giản, vị đại tướng quân này bị tố cáo nhiều nhất, địa vị vững chắc nhất. Ngự Sử đài khi không có ai để tố cáo sẽ lôi ông ta ra vạch lá tìm sâu, mặc dù nhiều lần bị tố cáo như vậy, ông ta cũng chưa từng vì tư thù mà trả thù ai.
Trước khi đi, Khương Trạc liên tục nhấn mạnh ông của mình tính tình tốt, độ lượng, nhưng Lư Hủ vẫn hơi bán tín bán nghi. Trước khi ngủ, Nhan Quân Tề cũng nói vậy, Lư Hủ nghe xong mới thấy yên tâm hơn một chút.
Hắn vẫn nghiêm mặt phê bình: "Sao có thể giống nhau được? Ngự Sử đài làm việc chính là tố cáo người khác, đó là trách nhiệm của họ, không tố cáo mới là thất trách. Em là Hàn lâm, lại còn là người mới vào nghề, sao có thể kết thù chuốc oán như vậy?"
Nhan Quân Tề lập tức im bặt, kéo chăn lại gần Lư Hủ hơn, hôn lên ngực hắn một cái, Lư Hủ cũng lập tức im lặng.
Ngày hôm sau, vừa tan làm, Lư Hủ liền mang theo chiếc bánh ngọt đã chuẩn bị cả ngày, cùng Khương Trạc và Lư Chu đến phủ Đại tướng quân để xin lỗi.
Vì có Khương Trạc dẫn đường, nên họ đi bằng cửa sau của phủ tướng quân. Khi Khương Trạc bảo người gác cổng đi thông báo, đã làm người gác cổng sợ hết hồn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT