Đôi lời của editor: Dạo này mình phân vân đổi xung hô cho bé Lâm. Mọi người đọc mấy chương gần đây sẽ thấy bé Lâm tự xưng mình là “y” thay cho từ “cậu” của mấy chương đầu. Mình dịch thì thấy từ “cậu” hợp với hình tượng tên ngốc của bé Lâm nhưng nhiều hoàn cảnh thì không hay lắm nên hôm nay đi xin ý kiến của mọi người. Mọi người thấy xưng hô này hay hơn thì comment ở phần nhận xét cho mình nha. Iu mọi người. (◍•ᴗ•◍). À mà mình vừa thấy cái tiêu đề của chương sau hơi có điềm nha. Thông báo cái này xong chắc phải để mấy hôm nữa mới update chương mới được ấy nhỉ.(◔‿◔)( ꈍᴗꈍ)
Kỳ Trấn hết sức dỗ dành, tối đó cũng nếm được ngon ngọt.
Cả đêm, lật trái lật phải tiểu ngốc.
Còn danh chính ngôn thuận để y ở lại lâu hơn một chút, lại còn dỗ y uống thuốc.
Lâm Thủ Yến không chịu, nói đắng.
Kỳ Trấn rằng: “Thuốc đắng dã tật.”
Bảo y ngoan, uống thêm chút nữa.
Tiểu ngốc sụp đổ khóc rống, “Yến Yến không muốn thông minh nữa!”
Kỳ Trấn cười không thể kiềm chế, nhẹ nhàng nâng mặt Lâm Thủ Yến lên, nhìn thẳng vào mắt y. Lâm Thủ Yến ngây ngốc nhìn lại. Thấy đôi mắt đen sâu thẳm của Kỳ Trấn, tựa như cơn bão tố, ánh mắt dường như muốn dày vò y.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT