Vóc dáng Trình Dương cao lớn, cậu ta phải ra sức kề sát lưng vào tường mới có thể bước đi bên đường gờ cửa sổ chật hẹp.
Bởi vì buổi sáng từng bị ngã xuống nên Trình Dương đi rất cẩn thận.
Lâm Dị gọi cậu ta đến phòng ngủ 204, hiện tại trong đầu cậu ta chỉ còn suy nghĩ này. Lúc đi ngang qua phòng ngủ 203, cậu ta chẳng buồn liếc nhìn vào bên trong lấy một lần, cũng không nhìn thấy một con mèo bò ngang qua cửa sổ phòng ngủ 203 khựng lại trong chốc lát. Chờ Trình Dương đi ngang qua phòng ngủ 203, con mèo mới tiếp tục chuồn về phía phòng ngủ 202.
“Phòng 204, phòng 204…”
Trình Dương âm thầm mặc niệm dưới đáy lòng.
Cuối cùng cũng đến phòng ngủ 204, bởi vì quay lưng về phía cửa sổ, quay mặt xuống dưới lầu nên Trình Dương chỉ có thể vặn ngược tay ra sau đẩy cửa sổ. May mà cậu ta không có năng khiếu học hành, nhưng làm chuyện này thì lại thuận buồm xuôi gió.
Gần như không cần tốn công sức, Trình Dương đã mở được cửa sổ phòng ngủ 204. Lúc mở cửa sổ, hình như cậu ta nghe thấy tiếng động gì đó rơi xuống, nhưng lúc này trong đầu cậu ta chỉ lo nghĩ đến lời dặn của Lâm Dị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT