Cố Nguyệt Hoài rất kinh ngạc, cô không nhận lấy vì biết trong đó là tiền.
Nhóm Lão Thất thường ngày làm lụng vất vả, túi giấy này vừa nhìn đã biết bên trong có không ít tiền rồi, tiền họ cực khổ kiếm được, tuy là mang theo lời chúc tốt đẹp nhưng cô cũng không tiện nhận lấy thật, bèn cười nói: “Cảm ơn cậu Lão Thất, nhưng không cần số tiền này đâu.”
Nhưng Lão Thất luôn nghe lời Cố Nguyệt Hoài răm rắp nay lại rất bướng bỉnh: “Không được! Phải nhận! Đây là một phần lòng thành của mọi người ở phố lương thực mình! Phần của anh Hình cũng trong này, chị Cố, nếu không nhờ có chị, giờ mọi người còn chẳng có cơm để no bụng, biết chị kết hôn, mọi người đều tự nguyện gom góp tiền lương của mình, trong lòng ai nấy đều cảm kích chị đó!”
Vạn Thanh Lam ở một bên nghe vậy, ánh mắt nhìn Cố Nguyệt Hoài cũng tràn đầy sự ngưỡng mộ.
Lúc trước cô ấy sống ngày nào hay ngày nấy, hằng ngày chỉ biết đi làm và yêu đương, giờ thấy Cố Nguyệt Hoài vốn cũng đi làm giống mình lại trở thành bà chủ của phố lương thực, còn được các nhân viên quý mến và tôn sùng tha thiết, thật sự rất giỏi.
Lần trước đến phố lương thực thì Cố Tích Hoài đã biết tuy Cố Nguyệt Hoài không hay đến đây, nhưng với mọi người ở phố lương thực thì không ai có thể thay thế được địa vị của cô, nói cách khác thì cô giống như là một trụ cột tinh thần.
Cậu ấy thật sự thấy hơi tò mò, rốt cuộc em gái mình quen biết nhóm người này bằng cách nào vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play