"Cái gì? Sao lại xảy ra chuyện này?" Tập Hồng Nhụy giật mình che miệng.
Tần Hành Triều cúi đầu, buồn bã nói: "Có thể là vì trời mưa lại uống rượu nên đứng không nổi mà té ngã. Mong Hồng cô nương nén đau buồn!"
"A..."
Tập Hồng Nhụy dùng quạt che nụ cười của mình, cố gắng không để cho mình lộ ra nét vui vẻ nhưng lại lười nặn nước mắt, nàng chỉ lấy khăn raqlai hời hợt: "Vậy Lục Yên về nhà một thời gian đi, xử lý xong thì quay lại đây!"
Tập Lục Yên ra sức gật đầu.
Chuyện Lâm Quý chết lớn như vậy, nếu nàng ấy không về thì sẽ dễ bị người ta phát hiện ra điều kỳ lạ.
Mà sau khi Lâm Quý chết thì cái nhà kia cũng không còn gì khiến cho Tập Lục Yên sợ hãi nữa.
Sau khi tiễn Tập Lục Yên đi, vẻ đau buồn của Tập Hồng Nhụy cũng không đọng lại quá lâu. Nàng đong đưa cây quạt, nói: "Tên chó già kia chết hại ta phải tìm người giết lợn khác."
Để tiện cho việc bảo vệ nàng, Tần Hành Triều được phái tới để giúp việc cho nàng. Sau khi nghe nàng nói thế, hắn ta không kiềm chế được mà tò mò: "Hồng cô nương, vì sao cô nương nhất định phải giết lợn?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play