Nghe cô ấy nói vậy, tâm tình Bạch Khương rất phức tạp, cô nhớ tới những ngày mình nằm viện khi còn sống. Và Điền Tư Uy, dù còn nhỏ tuổi hơn cô, cũng đã ốm đau mười năm.
Cô kiên nhẫn giải thích: "Em muốn trở về tìm ba mẹ mình không? Nếu muốn thì hãy bình tĩnh lại, chơi trò chơi này một cách nghiêm túc."
Đối với Điền Tư Uy, Bạch Khương chỉ có thể nhấn mạnh "trò chơi" để xóa bỏ cảm giác sợ hãi của cô ấy.
Thời gian thực sự không còn nhiều, Bạch Khương bảo cô ấy trở về ký túc xá trước: "Thu dọn đồ trang điểm của em lại, đợi chị làm xong sẽ giúp em trang điểm." Đó là tất cả những gì cô có thể làm.
Trở lại ký túc xá của mình, Bạch Khương gấp rút trang điểm.
Kỹ năng trang điểm trước đây của cô chỉ có thể nói là bình thường, bây giờ đã tiến bộ rất nhiều, tất cả đều được rèn giũa nhanh chóng trong các khủng hoảng đe dọa đến tính mạng, trong căn hộ, ngoài việc tập thể dục, đọc ghi chú, cô cũng tự học kỹ năng trang điểm.
Vì muốn giúp đỡ người chơi mới Điền Tư Uy, lúc này Bạch Khương cũng không quan tâm đến việc giấu giếm kỹ năng nữa, trước tiên phải hóa trang cho bản thân mình xong đã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play