Sau khi tỉnh dậy lần nữa, đã là hơn bảy giờ sáng, mưa vẫn còn rơi, tấm bạt đóng vai trò như một bức màn cửa liên tục bị mưa đánh vào, phát ra tiếng đập trầm và đều đều.
Cái hố này nằm ở lưng chừng núi, trong lòng Bạch Khương vẫn cảm thấy khá an tâm.
Chuyện vòng sáng trước mắt không nghĩ đến, chờ qua cơn bão này đã.
Bạch Khương bắt đầu cuộc sống ẩn dật trong 'căn nhà nhỏ' như thế. Mỗi ngày ăn ba bữa, uống ba lần nước gừng đường đỏ, không việc gì thì nhắm mắt ngủ, cảm lạnh không qua hai ngày đã hết hẳn.
Vào lúc này, cơn bão đã qua nửa, cường độ mưa và gió đã giảm bớt. Bạch Khương an tâm trốn trong hang động, thỉnh thoảng xoa xoa chân, ngồi xếp bằng vài ngày toàn thân đau nhức, đặc biệt là đôi chân.
Đến ngày thứ sáu bước vào phó bản, mưa đã nhỏ lại, chỉ rơi rả rích.
Bạch Khương mặc đồ chỉnh tề, lần đầu tiên rời khỏi hang động. Đứng trên mặt đất ẩm ướt, cô cảm thấy đôi chân không còn là của mình nữa, suýt nữa không đứng vững. Đứng yên tại chỗ, sau một hồi mới lấy lại được sự kiểm soát đối với đôi chân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT