Tuy cả người anh đều tỏa ra mùi chua của trái chanh thành tinh, nhưng bản thân lại không có chút ngại ngùng nào!
Hai người này sao lại ngọt ngào thế này!
Quý Ngọc kéo kéo ống tay áo anh: “Anh sao thế, một người đã chết anh cũng ăn giấm được à.”
Thương Châu hừ lạnh, nghĩ thầm mình có chuyện gì là do mình ghen tuông, muốn quất vào người mình chết luôn.
Cái tên chết tiệt kia, tuy rằng là ai anh cũng đã quên mất rồi nhưng mà rác rưởi cũng chẳng cần tên.
Thật ra anh rất tiếc nuối, nếu hai người gặp nhau sớm một chút, Quý Ngọc cũng sẽ không gặp cái tên  cặn bã kia.
 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play