Khương Tuệ nhìn thấy tiền lập tức cũng không khí, mỉm cười ngọt ngào nhận lấy tiền trong tay Khương Trừng, làm nũng nói: “Vừa mới nãy em nói sai rồi, tam ca anh thật là ta anh trai ruột, chỉ có anh thương em nhất.”
Nhưng cô ta không hề nhắc tới chuyện không được gây chuyện vừa nãy.
Nói giỡn thôi, Hà Kiến Quân kia cô ta muốn, tiền Khương Trừng cô ta cũng muốn.
Có tiền không lấy nhất là ngu, hơn nữa về sau bọn họ thân càng thêm thân, bốn bỏ lên năm, tiền của anh trai cô ta còn không phải là tiền của cô ta sao?
“Cầm tiền này rồi thì không được đến nhà chị dâu cô nữa!" Khương Tuệ cầm tiền rồi bỏ chạy, Khương Trừng tức giận đến mức muốn nổ tung đành phải lớn tiếng gọi cô ta.
Hà Tú Bình thấy không những không khuyên nhủ được còn mấ năm đồng, sắc mặt khó coi vô cùng: “Em thấy tiền này của anh giống như bánh bao ném cho chó, có đi mà không có về.”
“Cái gì cẩu không cẩu, nó là em gái ruột của anh, tiền này cho nó rồi thì thôi, em nói chuyện không cần quá khó nghe.” Khương Trừng tuy rằng cũng đau lòng năm đồng kia, nhưng Khương Tuệ này tốt xấu gì cùng anh em ruột với hắn, cho thì cho.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play