Một tháng sau, Khương Lạc nói cho Kỷ Thư, Khương Trừng vào một phân xưởng của xưởng dệt, thành công nhân tạm thời.
Khương gia có ba con trai thì có hai con trai thành công nhân, mẹ Khương ở bên ngoài đi đường, thẳng lưng không ít.
“Bạch xưởng trưởng cùng phu nhân ông ấy một hai phải tới cửa nhà chúng ta cảm tạ, anh chối từ rất nhiều lần.” Khương Lạc lại xách theo một túi quà lớn về nhà cười nói: “Bạch xưởng trưởng thấy anh thật sự không muốn, nên không có cưỡng cầu nữa, cho Tiểu Nghi Nhi một phong bao lì xì.”
Tiểu Khương Nghi ở trong lòng Kỷ Thư nghe được tên của mình, lập tức duỗi tiểu béo tay cầm vội la lên: “Cha cha, bao bao!”
“Được, đây là lì xì cho tiểu bảo bối của chúng ta.”
Tiểu Khương Nghi bắt được bao lì xì, cái miệng nhỏ cười cườu, nước miếng lại lập tức chảy xuống.
Kỷ Thư vội thay cho bé một cái yếm cổ, chọc chọc má lúm đồng tiền của bé nói: “May là mẹ làm cho con mười mấy yếm cổ, bằng không con sớm hay muộn cũng hết yếm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT