Sáng ngày hôm sau Khương Lạc đến trong xưởng xin nghỉ, sau đó lại cùng Kỷ Thư cùng nhau đến bệnh viện thăm Lâm Nhuận Phương mới vừa sinh xong.
Bởi vì sợ làm Lâm Nhuận Phương hoảng sợ, cho nên hai người đối với chuyện phát sinh đêm qua không đề cập tới.
Lâm Nhuận Phương uống canh gà do Kỷ Thư mang đến, bộ dạng tiều tụy mỏi mệt mới có vài phần sinh khí: “Tay nghề này của chú hai thật sự rất tốt.”
“Chị thích uống vậy uống thêm đi, trong nhà vẫn còn.” Kỷ Thư động tác nhẹ nhàng mà nhìn thoáng qua cháu trai bên cạnh đang ngủ say, vừa đen lại vừa nhỏ, nhưng lại có thể làm cho trong lòng mềm nhũn.
“Cũng không biết là chị già rồi, hay là tiểu tử này khó trông, từ tối hôm qua đến bây giờ, chị chỉ chợp mắt nằm trong chốc lát.” Lâm Nhuận Phương hiện tại cả người đều đau, căn bản không có sức, nhưng lại sợ Khương Tế sẽ không trông hài tử, chỉ có thể nhịn đau chăm sóc hài tử.
“Đại ca cũng ở bệnh viện, chị cũng đừng nhọc lòng quá nhiều, để anh ấy trông nhiều hơn là được.” Kỷ Thư lại gọt táo cho cô ấy rồi nói: “Chị đây là sinh mổ, sức khỏe bị giảm nhiều, cần tĩnh dưỡng cho tốt.”
“Ai nói không phải, mổ vết sẹo lớn như vậy, chị cũng không dám nhìn vào chỗ đó.” Lâm Nhuận Phương vừa nhớ tới nguy hiểm đêm qua, trong lòng lại thấy sợ: “May mắn tới kịp thời, bác sĩ nói lại muộn chút nữa là tiểu tử này chết nghẹn ở trong bụng chị.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play