Hà Tú Bình không cam lòng yếu thế nói: “Vậy nếu không ai trộm chiếc đồng hồ kia, sao có thể không thấy?”
Từ “Trộm” vừa nói ra, đừng nói là Lâm Nhuận Phương và Kỷ Thư, ngay cả Khương Tế ở đó cũng trực tiếp thay đổi sắc mặt.
Rốt cuộc không còn bình tĩnh nổi, trực tiếp bảo vệ trước mặt vợ con, tức giận đến sắc mặt trắng bệch: “Cô nói chuyện đừng khó nghe như vậy, ai trộm đồ!”
Hà Tú Bình bị hắn quát như vậy, cả người đều run lên, đã không còn khí thế vừa rồi.
“Ồn ào cái gì? Khách còn chưa về hết mà đã ầm ĩ thế này! Còn ngại chưa đủ mất mặt sao?!”
Lúc này cha mẹ Khương cùng đám người Khương Lạc Khương Trừng cũng chạy đến.
Hà Tú Bình vừa thấy Khương Trừng tới, như tìm được người chống lưng, lập lức giả vờ uỷ khuất, nhưng vẫn lớn tiếng nói: “Đồng hồ của em không thấy! Em chỉ hỏi Đại Nha Nhị Nha có thấy đồng hồ của em hay không, đại ca chị dâu tựa như muốn ăn tươi nuốt sống em vậy……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT