Nghĩ đến Giản Hoài lạnh lùng đến mức không ai có thể chạm vào, rồi lại so với Thẩm Đào, một thiếu gia nhà giàu với mọi cảm xúc đều viết rõ trên mặt, dễ dàng bị cô nắm mũi dắt đi, quả thực trông hắn có chút đáng yêu.
Lại nhớ đến kiếp trước, sau khi về lại thành phố, Thẩm Đào đã lao đầu vào học tập, thề phải thi đỗ đại học để bù đắp cho Điền Mật. Nghĩ đến đây, Điền Tâm càng nhìn hắn càng thấy đáng thương.
Không thể phủ nhận, Thẩm Đào cũng có điểm tốt. Hắn có thể si tình như vậy, dù có một vài khuyết điểm nhỏ, Điền Tâm cũng không bận tâm.
Bị sự thâm tình của hắn làm cảm động, ánh mắt Điền Tâm nhìn về phía Thẩm Đào càng thêm chân thành.
Điền Tâm đáng thương cho Thẩm Đào. Một thiếu gia phong lưu, vốn nên sống vui vẻ, suốt ngày nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt, tràn ngập yêu đương lãng mạn. Ai ngờ hắn lại cố tình gặp gỡ Điền Mật, chân tình trao nhầm người, phí mất nửa đời. Thật đáng thương.
“Anh đừng quá đau lòng.” Điền Tâm dịu dàng an ủi Thẩm Đào: “Sớm nhận ra hiện thực thì tốt hơn. Về sau anh chắc chắn sẽ gặp được người thực sự yêu thương và hiểu rõ giá trị của anh. Anh đừng khóc.”
Cô lấy ra một chiếc khăn tay trắng tinh thêu hoa cúc nhỏ, chu đáo đưa cho Thẩm Đào, ý bảo hắn mau lau nước mắt.
“Thất tình không có gì ghê gớm cả. Đời này, ai mà may mắn mãi được chứ?
Anh gia thế tốt, thân thể khỏe mạnh, mọi mặt đều không có gì để chê, nếu không trải qua chút đau khổ tình yêu, thì làm sao chứng minh được rằng, anh cũng giống em, đều là người bằng xương bằng thịt?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play