Điền Mật tan làm về nhà trong lòng vô cùng vui vẻ, bước chân nhẹ nhàng uyển chuyển, cảm giác như cả bệnh cảm cũng đã đỡ được một nửa.
Nhà Thu Hà hôm nay lại như nước sôi lửa bỏng, ai nấy đều bực bội khó chịu.
Trong nhà có người bệnh phải nằm viện, Thu Hà tuy ngoài miệng hay oán giận, nhưng vẫn dậy sớm, bảo Điền Đại Ngưu ra xếp hàng mua xương về hầm.
Dù sao cũng là con trai ruột, cháu gái ruột, Thu Hà vẫn rất thương. Đối với Tư Nguyệt, bà cũng không thể thật sự mặc kệ. Ít nhất trong lúc ăn cơm, bà chưa từng đối xử tệ bạc. Nếu Tư Nguyệt vì sợ bị ghét bỏ mà ăn quá ít, bà còn giận dữ quở trách.
Bà nói: “Cô là đồ ngốc sao? Ăn cơm cũng phải chờ người khác nhìn?”
“Cô còn đang nuôi con nhỏ, ăn không đủ thì làm sao có sữa? Cô muốn để Tiểu Vũ ăn gì? Uống sữa bột mỗi ngày ư? Nằm mơ đi!”
“Ăn nhanh lên! Không ăn hết thì sau này đừng ăn nữa!”
Hôm qua, dưới sự ép buộc của Thu Hà, Tư Nguyệt lần đầu tiên ăn một bữa no nhất từ trước đến nay trong bệnh viện. Nhưng dù ăn no, lượng sữa của cô ấy vẫn không đủ. 
Thu Hà tuy không nói gì ngay lúc đó, nhưng sáng nay đã nghĩ đến việc hầm thêm canh xương, nấu canh cá trích để bồi bổ cho Tư Nguyệt và Điền Đại Tráng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play