Trong lòng mềm mại, có chút chua xót, Điền Mật dịu dàng nói: “Để em giặt quần áo cho anh, anh uống chút nước đường rồi đi ngủ đi. Chờ anh ngủ dậy, cơm chắc cũng nấu xong rồi.”
“Không sao đâu, anh vẫn chưa mệt.” Giản Hoài lắc đầu, đi theo cô ra ngoài.
Quần áo huấn luyện của Giản Hoài vừa bị dính mưa, lại thấm mồ hôi, nếu ngâm nước thì sẽ cứng và rất khó giặt. Anh lo rằng nếu để Điền Mật giặt, cô sẽ mất cả ngày trời.
Thấy anh thật sự lo lắng cho mình, Điền Mật cũng không cố chấp nữa. Trong bếp còn trứng gà, cô liền ở lại bếp làm cho anh vài cái bánh trứng ăn lót dạ.
Trong lúc Giản Hoài giặt quần áo xong và ăn được lưng bụng, nhóm binh lính mang tiếp viện đã đến.
Bọn họ đẩy xe nhỏ, vác bao tải, gánh đòn gánh, một hơi mang hết đồ ăn theo phân ngạch đến từng nhà. 
Đồ tiếp viện đều được chia theo đầu người. Mỗi lần bão qua, để tránh cảnh tranh mua lộn xộn, thực phẩm đều được phân phát như thế này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play