Vương Mạn Vân tiếp tục ném ra át chủ bài:
"Tôi biết các người khuyên tôi vì cái gì nhưng tôi không muốn nghe, cũng không nghe lọt. Các người không thấy ghê tởm Phương Khánh Sinh nhưng tôi thì có. Nhìn anh ta thêm một cái thôi cũng khiến tôi buồn nôn. Tôi cam đoan với các người, dù tôi có ly hôn với anh ta, công việc của mọi người trong nhà cũng sẽ không bị ảnh hưởng."
Những lời khuyên bảo đầy giả dối này, cô đã nghe đến phát chán. Dù có khuyên thế nào, bọn họ cũng chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân, chưa từng thật lòng suy nghĩ xem cô có hạnh phúc hay không.
Không ai thương cô, vậy thì cô sẽ tự thương lấy chính mình.
"Con nói thật chứ?" Cát Tuệ hoảng hốt nắm chặt cánh tay con gái, siết mạnh đến mức có thể thấy rõ bà ta đang lo lắng đến nhường nào.
Vương Mạn Vân gật đầu:
"Bí mật này tôi cũng mới biết gần đây. Năm đó Phương Khánh Sinh cưới tôi chẳng qua là muốn lấy tôi làm tấm bình phong che giấu sự thật anh ta không thể có con. Nếu không, các người nghĩ tại sao nhà họ Phương lại chịu bỏ ra sính lễ nhiều như vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT