Lâm Phó Hành và Hồ Vi phá cửa xông vào, thấy thiếu niên đang ngồi trên ghế nói cười vui vẻ với người trên giường, bầu không khí ấm áp đến mức họ đờ đẫn đứng chôn chân ở cửa, quên mất mục đích phá cửa là gì.
Quản gia đứng phía sau cũng vậy, không dám nhúc nhích.
Trần Hựu liếc nhìn mấy người ở cửa, giọng bực bội: "Các anh làm gì thế? Đột nhiên phá cửa là sao, tôi với Lệ Nghiêm còn định ngủ thêm chút nữa."
Cậu nhìn người trên giường, hừ một tiếng: "Lệ Nghiêm, em nói có sai không? Anh Lâm anh Hồ sáng nay chạy sang đây, chắc chắn lại là chuyện chẳng lành. Anh tự xử đi, em không quản nổi đâu."
Không khí trong phòng vẫn ấm áp, nhưng không lan tỏa được ra ngoài cửa, bị chặn lại bởi sự im lặng chết chóc.
Một lúc lâu, Lâm Phó Hành mới lấy lại giọng nói, rất nhỏ, sợ to hơn sẽ làm kinh động thiếu niên trong phòng: "Trần Hựu, giờ là tháng Bảy, thời tiết nóng bức, chúng ta nên đưa anh Lệ ra ngoài sớm."
"Đưa ra ngoài? Đưa đi đâu?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT