Xử lý xong chuyện, Trần Hựu vui vẻ huýt sáo bài Đêm mùa đông ấy có pháo hoa, ca khúc đang đe dọa vị trí bài hát yêu thích nhất của cậu.
Lệ Nghiêm khoanh tay đứng nhìn cậu thiếu niên thử đồ trước gương. Để đi mừng thọ bà ngoại, Trần Hựu bôi keo vuốt tóc gọn ra sau, lộ rõ vầng trán cao và nốt ruồi đỏ khóe mắt càng thêm quyến rũ. Chiếc quần âu đen dưới chân đã ổn, nhưng cậu lại đau đầu với áo phía trên vì căn bệnh khó lựa chọn đang hành hạ cậu.
Mặc thử một chiếc áo sơ mi, Trần Hựu quay lại hỏi: "Thế nào?"
Lệ Nghiêm liếc nhìn: "Không ổn."
Cậu cởi ra, thay bằng áo sơ mi trắng, cài cúc lỏng lẻo, trông vừa đẹp trai vừa phóng khoáng: "Còn cái này?"
"Bình thường."
Trần Hựu bĩu môi thay áo, lục lọi tủ quần áo nhưng không tìm được bộ nào ưng ý hơn. Cậu sang phòng bên nơi treo toàn suit tối màu trang trọng. Nghĩ đến điều hòa ở nhà bà ngoại, cậu lấy ra bộ vest xám bạc, mặc nguyên áo vest không cần sơ mi: "Bộ này thì sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT