Thật lòng mà nói, Trần Hựu gần đây không muốn uống sữa chua nữa, uống đến mức nôn là khái niệm gì? Đáng sợ quá đi!
Trần Hựu nằm thẳng, cậu ngậm chặt miệng, sợ chỉ cần hơi mở miệng là sẽ nôn tiếp.
Thịnh Kình nói, "Mở miệng ra một chút, bố lau cho con."
Trần Hựu lắc đầu dữ dội, "Ưm ưm!"
Thịnh Kình nhíu mày, "Ngoan nào."
Trần Hựu vẫn lắc đầu, chết cũng không chịu mở miệng, đi đi, đừng có lảng vảng trước mặt tôi nữa, mau đi!
Thịnh Kình không nghe thấy tiếng gào thét trong lòng Trần Hựu, trực tiếp thò tay vào móc miệng cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT