Ngày thường Trần Hựu xem vài tấm ảnh, nhìn cảnh ngậm thứ kia, đều nằm úp sấp trước máy vi tính, nghiên cứu vẻ mặt người đang ăn cái kia, miêu tả như kẹo que, lại còn liếm như đường ngọt, nuốt say mê, có thật sự ăn ngon như vậy sao?
Mặc dù hiếu kỳ, nhưng Trần Hựu cảm thấy được, cậu có thể mời người khác ăn, nhưng không ăn của người khác.
Thế nhưng…
Trần Hựu liếm môi, nếu là sữa bò vị dâu tây mà cậu thích, thì đó lại là chuyện khác.
Nhưng hiển nhiên vị của Tần Phong, nhất định là khó ăn.
Phải làm sao đây? Trần Hựu gãi ngón tay, cần tìm một cái cớ để qua được tình huống này. Đôi mắt cậu lóe lên, nghĩ ra một ý tưởng, mím môi tạo cảm xúc.
“Nhị gia, tôi bị loét miệng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play