“Cô nhi viện đó ở đâu?” Thấy gã nhắc đến hai chữ Siren, Duật Cửu Âm lập tức tập trung chú ý, Dung Tình cũng gác lại công việc đang làm.
“Tôi không nhớ… Không ai tìm được cả, kể cả những kẻ trốn ra ngoài cũng không.” Theo lời kể của gã thì những bí mật của nơi này cũng dần được hé lộ.
“Nơi đó không phải thiên đường, cũng chẳng có Đức Mẹ đồng trinh Maria nào cả, chỉ có quái vật, vô vàn quái vật. Mỗi tháng đều có trẻ con được nhận nuôi, nhưng ai biết thứ nhập vào chúng là cái gì chứ? Những đứa không được nhận cũng không sống nổi vì ban đêm sẽ có lệ quỷ và yêu quái đến tìm. Tôi bắt được Mộng Hồ cũng do tình cờ nên sau khi chạy thoát vẫn luôn sống ẩn dật. Nhưng vô dụng thôi, chúng vẫn tìm đến, sớm muộn thôi. Tất cả những kẻ bỏ trốn đều không có kết cục tốt đẹp, tất cả đều không có!” Giọng của gã đột nhiên trở nên thảm thiết, yêu thuật của Duật Cửu Âm ngay lúc này cũng bị phá giải.
Gã tỉnh táo trở lại, nhìn chằm chằm vào mặt Duật Cửu Âm, đột nhiên cười phá lên: “Ha ha ha ha, là mày, lại là mày! Ha ha ha ha, thật thú vị! Sao lại là mày chứ!”
“Anh biết tôi?” Duật Cửu Âm nhíu mày, nhạy cảm nhận ra điều bất thường. Sau khi thoát khỏi sự kiểm soát của yêu thuật, sinh hồn của tên này cũng dần tan rã.
“Tao không quen mày, nhưng mười năm trước tao đã gặp mày.” Giờ gã đã là nỏ mạnh hết đà, gã nhìn chằm chằm Duật Cửu Âm một hồi lâu, cuối cùng cười đến nỗi thở hổn hển: “Nếu biết trước bây giờ mày đẹp như vậy, mười năm trước tao đã nên bắt mày làm đồ sưu tập của tao rồi. Muộn rồi, tất cả đều muộn rồi…”
“Dung Dung, tìm cách trấn sinh hồn gã lại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play