Bên ngoài phòng cấp cứu, tiếng khóc lóc, cầu xin, ồn ào đủ cả. Lão nhị đang đi làm thủ tục nhập viện và phẫu thuật cho lão tam, ở đây chỉ còn lại lão đại. Cậu ta vô cùng lo lắng, chỉ muốn kêu họ ra ngoài nói chuyện, đừng chặn lối ở đây cản trở việc chữa trị cho lão tam nhưng con người một khi đã ích kỷ thì làm sao còn phân biệt được thời gian và địa điểm?
Lúc này, mẹ của Phùng Tiến túm chặt tay lão đại, móng tay dài cắm sâu vào thịt, miệng không ngừng gào khóc: “Cứu nó đi mà! Chuyện đã qua bao nhiêu năm rồi, giờ con cũng sống tốt đấy thôi, 50 vạn kia nhà con cũng đã nhận rồi còn gì?”
“Phải đấy!” Mẹ Vương Xuyên cũng tiếp lời: “Con nỡ lòng nào nhìn cô đã lớn tuổi như thế này mà phải chịu nỗi đầu người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh?”
Cha mẹ của mấy đứa kia cũng dùng những lời lẽ tương tự để thuyết phục lão đại, hoàn toàn không nghe cậu ta nói gì. Những lời nhắc nhở đây là phòng cấp cứu của y tá xung quanh cũng bị họ bỏ ngoài tai.
Dù sao trong lòng họ chỉ có mạng sống của con họ là mạng sống, của người khác căn bản chẳng đáng gì! Lão tam sống hay chết liên quan gì đến họ? Việc họ cần làm là đảm bảo con họ sống sót mà thôi, cũng giống như năm xưa, khi lão đại bị bắt nạt, bị sỉ nhục đến mức suýt chết, cha mẹ của Phùng Tiến và bốn đứa kia chỉ muốn đảm bảo hồ sơ của con trai họ không có vết nhơ.
Vì vậy sau khi lão đại nhờ cảnh sát can thiệp, họ đã tìm đến mẹ của cậu ta dùng 50 vạn để mua chuộc sự công bằng vốn thuộc về cậu ta từ người phụ nữ ấy, bà ta đã buộc cậu ta phải ký vào giấy hòa giải.
Lần này, họ lại dùng đúng cách đó, hơn nữa để không cho lão đại có hội từ chối, họ không chỉ lợi dụng sự lo lắng của cậu ta dành cho lão tam mà còn dùng luôn dư luận để ép cậu ta phải nhượng bộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT