Mỗi lần dùng bút phán quan để vẽ bùa đều tiêu tốn rất nhiều nguyên khí, vì vậy Tô Vân Thiều phải ngồi thiền một lúc để khôi phục lại nguyên khí thì mới có thể tiếp tục thử lại một lần nữa, điều này có nghĩa là trước hết cô cần phải tìm được một ứng cử viên phù hợp.
Nguyễn Mân, Thiện Nhi và Ngạc Nhi sử dụng âm khí và quỷ khí để tu luyện, không hợp làm vật chứa đựng bởi bùa chú vốn dùng nguyên khí làm vật dẫn, mà Vân Tiêu và Vân Đình vẫn còn nhỏ tuổi, sau một hồi xem xét kỹ càng thì cũng chỉ có cái tên Đào Yêu hay làm bộ làm tịch này là thích hợp nhất.
Tô Vân Thiều mỉm cười nói: “Tôi chỉ vẽ trên cơ thể cậu một lá bùa bình an mà thôi, không hề đau chút nào, đừng sợ.”
Trong mắt của Vân Tiêu, Vân Đình, nụ cười rạng rỡ của cô vẫn dịu dàng như trước, nhưng trong mắt Đào Yêu, cậu ta cảm thấy nụ cười này giống hệt nụ cười của mụ hoàng hậu khi dụ dỗ công chúa Bạch Tuyết ăn quả táo độc vậy.
“Cô muốn lôi tôi ra làm vật thí nghiệm thật đấy hả? Tôi là Đào Yêu nhỏ bé mà cô yêu quý nhất đó!”
Tô Vân Thiều lấy điện thoại ra, tìm tên của Diêm Vương trong danh bạ, đặt hờ ngón tay vào nút gọi thoại trên màn hình: “Hay là cậu nói lại những lời vừa rồi cho anh ấy nghe đi!”
Đào Yêu ngoan ngoãn đổi giọng: “Được rồi, làm đi, nhẹ nhàng chút nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT