Ông cụ cảm thán: “Trẻ con sao hiểu được người lớn đang nghĩ gì chứ? Thiện Nhi của nhà quản sự, người như tên, là một cô gái rất lương thiện, thấy cậu bé ngày nào cũng phải làm nhiều việc mà vẫn ăn không no nên góp một phần thức ăn của mình cho.”
Cậu bé rất rõ phần thức ăn của Thiện Nhi cho không phải là thứ cậu bé nên có, nhưng cậu bé không nói gì cả, chỉ cần là thức ăn của Thiện Nhi cho thì cậu bé sẽ không hỏi một câu mà ăn ngay.
Ban đầu lúc đưa cơm, Thiện Nhi vẫn ghi nhớ lời dặn của bố mẹ nên không bắt chuyện với cậu bé.
Mỗi lần cô ấy đều dùng chìa khóa của xưởng xay để mở cửa rồi đưa cơm vào, đợi cậu bé ăn xong rồi thì lấy đi, cô ấy luôn bày ra dáng vẻ không quan tâm.
Về sau, có lẽ là do trong nhà không có ai, quá buồn chán hay là nhận ra cậu bé không có ý xấu nên Thiện Nhi từ đợi bên ngoài cửa xưởng xay, dần chuyển thành đứng vào trong đợi rồi đến chủ động bắt chuyện với cậu bé.
“Em tên gì vậy?”
“Em cũng là người trong làng sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT