Vân Lệ Lệ im lặng.
Hồi lâu sau cô ta ôm mặt, không biết là khóc vì hối hận hay vì thù hận, nước mắt rơi từng giọt chảy qua kẽ ngón tay.
“Tào Kỳ là một con chó dưới trướng Cố tổng, người trong thôn bọn tôi muốn dùng vòng tay và thẻ gỗ đều phải hỏi mua từ ông ta, nhưng dù vậy cũng chỉ có thể mua được đồ cơ bản, bùa và trận pháp khắc trên đó phải do tự chúng tôi làm. Hai thứ đó cực kỳ đắt tiền, bọn tôi đã thử dùng vòng bạc bình thường và thẻ gỗ hòe bình thường để thay thế nhưng vô ích.”
Điểm này Tô Vân Thiều đã biết được từ Vân Gia Thụ: “Hai thứ đó phải dùng máu của cô gái có ngày tháng năm sinh đặc biệt ngâm vào mới có tác dụng.”
Vân Lệ Lệ khóc cực kỳ lớn, vừa nói vừa không ngừng khịt mũi, Tô Vân Thiều rút khăn giấy đưa cô ta, Vân Lệ Lệ thấp giọng nói cảm ơn, xì mũi xong rồi nói tiếp: “Cô muốn bắt Tào Kỳ rất khó, vì Tào Kỳ kia không dùng mặt mình, mỗi lần xuất hiện đều mang mặt của người khác.”
Đến rồi!
Đặc điểm của người này rất khớp với kẻ bại hoại huyền môn mang mặt Tư Đồ Viễn đến nhà họ Thời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT