Vốn dĩ Tần Phóng đã tò mò sao lúc này Lục Thừa Châu lại quay về Minh Dữ Châu.
Lúc này nghe anh nói như vậy lại càng tò mò: “Lấy đồ vật gì vậy?”
Châu Hành ngoài tiền ra thì còn có thể lấy gì chứ?
Tất cả bọn họ đều không có đem đồ vật gì đặt ở đó.
Lục Thừa Châu nhắn cho Cố Mang ba tin nhắn mà không thấy phản hồi, nghĩ rằng có thể cô đang ở phòng thí nghiệm, liền cất điện thoại.
Người hơi dựa ra sau một chút: “Cố Mang.”
Tần Phóng và Hạ Nhất Độ liếc nhau, vô cùng thấu hiểu, dù sao cũng chẳng ai có thể khiến vị đại lão này tự mình đi một chuyến lúc này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT