Phạn Thiên đã nhiều năm không xuất hiện ở những nơi thế này, hai tay chắp sau lưng, vẻ mặt thản nhiên:
“Lão đại của Xích Viêm tự mình ra lệnh, sao có thể không nhận?”
Nói rồi, anh ta liếc nhìn về phía Cố Mang, gương mặt lạnh lùng nghiêm túc dường như thoáng có một vết nứt.
Quả nhiên là Ngũ muội.
Tuổi còn nhỏ như vậy...
Lục Thừa Châu nhìn Phạn Thiên:
“Tốc độ nhanh đấy, cảm ơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play