Cố Mang nhếch môi, tiếp tục: "Nếu có người nói với anh, anh và người thân của anh chỉ một người được sống, hoặc anh chết, hoặc họ chết, anh sẽ chọn thế nào?"
Lục Thừa Châu nhìn xuống nụ cười trên mặt cô, trong lòng như có gì đó nhói đau.
"Nhà họ Cố và hội trưởng lão đã chọn em, bởi vì họ không muốn chờ đợi thêm nữa." Cố Mang nói: "Khi Cố Tứ vừa chào đời, hội trưởng lão đã đưa thằng bé đi. Em và nó vài tháng mới gặp nhau một lần. Khi nó một tuổi, em đã phát hiện thằng bé có độ tập trung rất cao, nhạy cảm với con số, rất giống em."
Lục Thừa Châu lau tóc cô khô gần hết, kéo ghế lại để cô ngồi xuống, lấy máy sấy giúp cô sấy tóc.
Cố Mang lười biếng ngồi, người nghiêng sang một bên, tựa vào anh: "Hội trưởng lão nhân lúc em đang trong đợt huấn luyện khép kín, đã đưa Cố Tứ đến căn cứ nghiên cứu 102, giao cho Lãnh Toàn làm thí nghiệm giải phẫu sống."
Nói đến câu cuối, trong mắt cô gái lóe lên tia đỏ như máu.
Lục Thừa Châu dường như cảm nhận được cảm xúc của cô, động tác tay trở nên nhẹ nhàng hơn, như đang an ủi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play