NHÂN VẬT PHẢN DIỆN MANG THAI ĐỨA CON CỦA ALPHA
CHAP 7
"Ông ấy nói nếu cậu đến, có thể gặp được một gương mặt cậu rất vui khi gặp ạ." "Vì gương mặt rất vui khi gặp nhưng không biết là ai đó mà phải thay đồ luôn ạ?" "Đúng vậy ạ." "Thật kì lạ." Eun Yul nghiêng đầu. Biết ông lão là người có vị thế cao trong giới chính trị nhưng khi tới quán ăn, không khác gì một người ông bình thường. Đã rất lâu rồi, mang đôi giày bạc màu, cũ kĩ, cậu không hiểu tại sao lại bảo cậu phải thay loại quần áo như thế này. "Nhất định phải thay ạ?" "Không ạ. Chúng tôi được yêu cầu phải ưu tiên ý kiến của cậu Seong Eun Yul-ssi ạ." "Vậy..." Eun Yul quay lại ma nơ canh. "Không phải phòng thay đồ, có phòng tắm không ạ?" "Phòng tắm... sao ạ?" Nghĩ là tắm rồi mới thay đồ à. Câu hỏi hiện lên trên mặt trưởng phòng Park. "Lúc nãy nhìn thấy hình như là bữa tiệc với những người ăn mặc cực kì lộng lẫy, để tôi không nản lòng ông còn chăm lo cho tôi mà. Cũng phải, lúc tới quán ăn, ông quý tôi như con cháu vậy." Không phải như cái suy nghĩ lúc nãy, cậu mặt dày đề nghị. "Vậy nên tôi không nản lòng đâu. Quần áo tôi ổn ạ. Một gương mặt rạng rỡ hơn là một bộ quần áo mà." Dù nhìn thấy biểu cảm của trưởng phòng Park thay đổi kì lạ nhưng cậu làm ngơ. Thật sự cậu có tự tin với gương mặt mình nên việc thay quần áo không thể khiến cậu thích ứng được với bầu không khí xa lạ cậu thấy lúc nãy được. Nếu vậy thì thà mặc quần áo của mình để cậu đỡ ngượng ngùng không phải tốt hơn sao? Eun Yul hỏi nhà tắm ở đâu để tự đi, ngăn không cho trưởng phòng Park đi theo cậu. Nhìn thấy Eun Yul đi xa rồi, trưởng phòng Park lấy điện thoại gọi đi đâu đó. "Vâng, Nghị viên. Như lời Nghị viện nói thì quần áo... cậu ấy không nhận ạ." Đúng như dự đoán, Nghị viên vui vẻ, cười khúc khích như tiếng chuông điện thoại. ***** Trong khi đó, Eun Yul tắm xong, đến phòng trang điểm (Powder Room), hất mái tóc ướt của mình ra sau. Cố tình không bôi gì lên cả, dù lại thả xuống phía trước nhưng có lộ mặt ra cậu cũng không quan tâm. Nhìn vào gương, quan sát tình trạng khuôn mặt mình, Eun Yul đột nhiên thở dài, chuyện gì đây chứ. "Mình ở đây làm gì vậy nè..." Nên nhận bộ đồ nhỉ, nói là mặc đồ mình thì đỡ ngại hơn.... Nhưng giờ hối hận cũng đã muộn rồi. Trong lúc nghĩ nên ra ngoài, cậu vuốt lại nếp nhăn trên quần áo thì có hai người bước vào phòng trang điểm. Họ nhìn cách ăn mặc của Eun Yul rồi phớt lờ cậu như thể cậu chẳng phải người quan trọng gì. Nhìn vào gương, từ từ chỉnh trang lại gương mặt, hai người đàn ông tiếp tục nói chuyện với nhau. "Hoãn đính hôn à?" "Nói là tại vì Công tố viên Hyun." "Vậy việc kết hôn thì sao?" "Đính hôn còn không làm, kết hôn biết chừng nào hả?" Đính hôn? Kết hôn? Eun Yul tò mò về ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).