Hai người đang nói chuyện thì Ngốc Cường dẫn A Lệ tới.
Khi A Lệ bị Ngốc Cường ném xuống đất như rác, Tô Niệm Tinh vội đỡ cô ta dậy. Bây giờ cô vẫn chưa có bằng chứng chứng minh A Lệ muốn dụ dỗ cô đến khu đèn đỏ, tất nhiên không thể chấp nhận việc A Cường đối xử tệ bạc với cô ta.
A Lệ xoa phần đầu gối bị đau, kìm nén cơn giận muốn chửi thề trong lòng, ngẩng đầu lên nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, đồng tử cô ta co lại, đột nhiên vui mừng: "Tiểu Tinh, cậu vẫn còn sống sao? Tớ còn tưởng cậu đã chết rồi chứ."
Lúc đó Tô Niệm Tinh kiệt sức, sắp ngất đi, A Lệ muốn cứu cô nhưng lại sợ bị kéo xuống sâu hơn, đành phải bơi đi, ai ngờ Tô Niệm Tinh không chết mà còn sống. Cô ta nói năng hơi lộn xộn: "Cậu không chết sao không đi tìm tớ? Cậu đúng là đồ vô tâm, tớ còn tưởng cậu chết rồi, khóc mấy ngày liền."
Cô ta xúc động vỗ vai Tô Niệm Tinh. Hai người là đồng hương, tất nhiên nói bằng phương ngữ địa phương tỉnh Tứ Xuyên, nhưng Ngốc Cường lại không hiểu. Thấy A Lệ đánh Tô Niệm Tinh, anh ta nhớ rõ lời dặn của Bưu Ca, nắm chặt cổ tay A Lệ, lực tay lớn đến mức suýt bẻ gãy xương. A Lệ đau đến mức mặt tái nhợt, kêu la thảm thiết.
Tô Niệm Tinh giật mình, vỗ vào cánh tay Ngốc Cường bảo anh ta buông A Lệ ra: "Cô ấy là đồng hương của tôi, anh nhẹ tay thôi!"
"Không phải cô nói cô ta nợ tiền cô sao?"
Tô Niệm Tinh không ngờ anh ta lại cứng đầu như vậy, sợ sau này anh ta còn gây phiền phức cho A Lệ, vội giải thích: "Cô ấy không nợ tôi tiền, tôi nói dối anh đấy. Nếu tôi không nói cô ấy nợ tiền mình, anh cũng đâu chịu giúp tôi dẫn người ra đúng không?"
"Cô nói gì cơ? Cô lừa tôi à?" Ngốc Cường trợn mắt, không thể tin nổi nhìn Tô Niệm Tinh hồi lâu, đấm một cú vào mặt bàn bói toán, cái bàn rung lắc, giọng anh ta thô ráp và nguy hiểm như vật nặng nghiền qua cát.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT