Hứa Hữu Trì nhìn cô với vẻ mặt hơi kỳ lạ, có chút không dám tin vào câu nói này của cô: "Trông em vẫn còn là trẻ vị thành niên mà?"
"Thiếu gia ơi là thiếu gia." Lục Trà Chi dựa vào ghế sofa, nửa đùa nửa thật, "Anh phải hiểu rằng, không phải tất cả các quán net trên thế giới đều tuân thủ pháp luật như ở thành phố lớn của các anh đâu. Anh ở trong cung điện lâu rồi, có lẽ cũng nên ra ngoài trải nghiệm cuộc sống của chúng em, những người dân bình thường chứ?"
... Hứa Hữu Trì tất nhiên biết có những quán net cho phép trẻ vị thành niên vào, anh không muốn đưa Lục Trà Chi đến những nơi hỗn tạp như vậy, nhưng giờ xem ra với những chuyện này, Lục Trà Chi dường như còn hiểu rõ hơn anh.
Anh hỏi: "Em thường xuyên đến quán net à?"
"Không có." Lục Trà Chi thành thật nói, "Em chưa từng đi, nhưng thường nghe bạn cùng lớp nhắc đến, nên biết thôi."
Vẻ mặt Hứa Hữu Trì nửa tin nửa ngờ, rõ ràng là cảm thấy tính xác thực của lời cô nói còn cần được kiểm chứng.
"Thật đấy, anh tin em đi." Lục Trà Chi giơ ba ngón tay lên, giọng rất nghiêm túc, "Em thề, em thực sự chưa bao giờ đến quán net."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play