“Tôi có thể đáp ứng tất cả mọi nhu cầu của cậu ngay bây giờ chỉ cần cậu không chữa khỏi bệnh cho tên Dạ Đông đó.” Người kia lấy ra một tờ chi phiếu đưa ra trước mặt Lâm Dương dùng lời lẽ ngon ngọt dụ dỗ hắn.
Lâm Dương hơi nghệch ra nhưng chưa để hắn bình tĩnh lại đã có người thứ hai thứ ba xông lên ra điều kiện với Lâm Dương, bọn họ đều chung một mục đích – phá hoại Dạ Đông.
Lâm Dương đã suy nghĩ có phải đây là kế hoạch của Dạ Đông hay không, để bọn người này dùng tiền quyền lực quyến rũ hắn để xem hắn có nhận lời những người này hay không.
Ngay từ đầu Lâm Dương không nghĩ nơi này là một thế giới bình thường rồi, ngoài ra còn nhiệm vụ phụ nữa.
[Mở ra nhiệm vụ phụ: Lấy được lòng tin của Dạ Đông, tính theo tiến độ 100%. Phần thưởng +10 điểm.]
Ngay khi ý nghĩ của Lâm Dương vừa xuất hiện âm thanh hệ thống lần nữa vang lên, bảng hệ thống xuất hiện trước mắt Lâm Dương đưa ra nhiệm vụ phụ.
Hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần đẩy những người kia ra gần cửa còn mình đi tới lấy một cái ghế dựa ngồi xuống, ánh mắt đầy sự hăm dọa nhìn những người kia, “Mời các vị đi ra khỏi phòng tôi ngay lập tức nếu không tôi sẽ gọi người tới.” Lâm Dương trầm giọng nói.
“Mong cậu nghĩ lại, đây là một vụ giao dịch rất có lợi cho hai bên không phải sao?” một trong ba người tiến lên vài bước cố gắng thuyết phục hắn.
“Rất có lợi nhưng không phải sau khi tôi chữa được chân cho ngài Dạ thì ngài ấy sẽ đáp ứng nguyện vọng của tôi sao, còn có rất nhiều tiền nữa, nhiều hơn cả các vị.” Lâm Dương hơi nhếch môi nói, không bàn về thái độ làm việc thì đây đúng là một sân chơi thú vị.
“Nhưng cậu có thể cầm tiền ngay bây giờ, của cả ba chúng tôi, chưa chắc sau khi cậu chữa khỏi chân cho Dạ Đông hắn ta sẽ thả cậu đi, có khi còn giết cậu để phi tang không phải nghe theo chúng tôi sẽ an toàn hơn sao” người đi sau cũng tiến lên thuyết phục Lâm Dương.
“Hừ, để tôi nói cho các người rõ một chuyện, tôi không nhắm đến tiền bạc hay danh lợi gì đó, tôi học y làm y cũng chỉ để hành y cứu người. Nếu như bị một chút cám dỗ như vầy làm sự nghiệp của tôi thất bại thì sẽ không ổn đâu, tôi lập lại lần nữa mời các người đi ra khỏi phòng.”
Ánh mắt sắc bén của Lâm Dương ngắm thẳng ba người họ làm ba người kia run lên. Cái gì chứ, bài học cơ bản của y học không phải là không được vì cái lợi trước mắt mà từ bỏ mạng sống của người khác à.