“Như vậy cũng có thể tăng tiến độ?” Lâm Dương nghe được thông báo từ hệ thống có chút không ngờ hỏi.
“Có thể thưa ngài, tiến độ +10%, ký chủ cố lên!”
Để có thể điều trị bệnh thì bác sĩ là một trong những yếu tố phải thêm bệnh nhân đồng ý hợp tác tốt nếu không dù tay nghề bác sĩ có cao bao nhiêu mà người bệnh từ chối hợp tác thì cũng như không.
“Lúc nãy chưa thể chào hỏi ngài được, tôi tên là Hứa Thần bây giờ sẽ là bác sĩ phụ trách chính của ngài.” Lâm Dương đứng bên dừng hơi cười mỉm nhìn Dạ Đông nói.
“Nếu cậu có thể chữa lành được chân tôi thì cậu có thể yêu cầu chúng tôi một chuyện nằm trong khả năng, kèm theo số tiền xứng đáng nhất.”
Dạ Đông gật đầu, hắn có chút ấn tượng tốt với người này, không vòng vo quanh co như những người khác, nói chữa được nhưng phải xem tiến trình, cũng không thể xác định được người này có phải là gián điệp cài vào để hại hắn hay không... có thể tin một lần.
“Tôi sẽ không nói suông, mong thời gian tiếp theo tôi và ngài có thể hợp tác tốt.” Cứ xem như đây là màn tương tác hòa hợp giữa bệnh nhân với bác sĩ đi, mong ngày tháng sau chân Dạ Đông sẽ sớm tốt nhiệm vụ của hắn sẽ hoàn thành.
“Những ngày tiếp theo ngài sẽ ăn theo chế độ tôi đưa ra, ngài không được làm việc quá sức, phải đi ngủ đúng giờ, phải để cho cơ thể thoải mái, không được cố sức lên đôi chân nếu không tôi có là thần tiên cũng không thể chữa được.”
Lâm Dương dặn dò Dạ Đông một số thứ rồi nhanh chóng ghi lại bệnh án của Dạ Đông vào sổ tay riêng của mình.
“Nếu cậu không phiền có thể ở trong biệt thự này để tiện việc chữa chân cho tôi, tôi đã người sắp xếp phòng riêng của cậu gần phòng tôi nhất đề phòng trường hợp xảy ra sự cố cậu có thể đến kịp được.” Dạ Đông nhìn Lâm Dương một hồi rồi nói, hắn đang suy nghĩ đến việc đặt người này ở bên cạnh để thuận việc theo dõi, cắt mọi hoạt động bên ngoài.
Những người đến chữa bệnh cho hắn cũng chỉ có một mục đích, không tiền thì quyền, hắn có thể đáp ứng nhưng chỉ khi chữa chân xong, nhưng trong quá trình hắn phải theo dõi thật kỹ nếu không...
“Có thể, cảm ơn ngài đã sắp xếp, tôi sẽ cố gắng chữa chân cho ngài.” Lâm Dương gật đầu rồi đi ra khỏi phòng theo sự sắp xếp của quản gia mà đi vào căn phòng gần đó.
Lâm Dương đi vào trong nhưng không nhìn xung quanh chỉ đi lại bên giường ngồi xuống gọi hệ thống ra nói chuyện.
"Hệ thống, cơ thể này của tôi trước đó có chủ không?" Lâm Dương vừa nghĩ tới một vấn đề lập tức đề cập với hệ thống.