Lâm Dương cảm thấy hơi buồn cười, một người như Dạ Đông có thể vì những lời đe dọa con nít của hắn dọa sợ sao. Hơn ai hết y là người biết được cốt truyện của thế giới này, hắn biết Dạ Đông tàn nhẫn với kẻ thù biết bao nhiêu, trên người đầy vết thương cũng không hề rên một tiếng.
Lời nói của y nãy giờ chỉ là trên lý thuyết, hắn đã dựa vào cơ sở kỹ thuật của thế giới này để tính ra các xác suất di chứng cho Dạ Đông.
Dù nặng hay nhẹ thì nó cũng là di chứng, không thể làm ngơ nó được, di chứng có thể nhẹ đi cũng có thể nặng hơn, hắn phải phòng ngừa hết tất cả mới được.
Không phải Hứa Thần nghĩ hắn sợ đau đó chứ? Dạ Đông nhìn Hứa Thần hơi nhếch miệng mà trong lòng hiện lên cảm giác bối rối, hình như cậu ta hiểu lầm hắn rồi, làm sao bây giờ!
Vẻ mặt của Dạ Đông vẫn vậy nhưng hiện tại trong lòng hắn đang nổi một cơn giông bão lớn, quân sư Dụ Phi đã rời đi hắn không ai để hỏi việc được, cảm giác tự lấy đá đập chân mình thật đau.
Tại nơi mà hai người không hề hay biết, một luồng sáng từ trên trời chiếu xuống tạo nên một hiện tượng đặc biệt, nó giống như quà tặng của trời dành cho con người vậy.
Không biết đó là xấu hay tốt nhưng chẳng ai biết hay quan tâm đến nó, nó là sự tồn tại vô hình nằm ngoài luật pháp định nghĩa sự tồn tại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT