Sáng nay, rõ ràng Lê Phổ không còn tâm trạng để chạy bộ buổi sáng nữa, khiến thời gian của cả buổi sáng kéo dài lê thê.
Bạch Cao Hưng đã vài lần để ý ánh mắt mà anh chàng kia dành cho mình, không nhịn được bèn bước tới, hơi cúi người xuống: “Nếu anh không tin thì cứ sờ thử đi, thật mà! Hôm qua anh cũng đã sờ thử rồi còn gì?”
Được thôi.
Lê Phổ thầm nghĩ, chỉ là anh cảm thấy mình cần thêm một khoảng thời gian rất dài nữa mới có thể chấp nhận thực tế này.
Hơn nữa, hôm qua còn bước đi khó khăn, vậy mà hôm nay Đại Bạch đã có thể dùng máy pha cà phê… như một chú chim non, vừa nở ra đã nhanh chóng thích nghi với môi trường. Điều này khiến anh bất giác liên tưởng đến những chú ngựa vằn hay nai trên thảo nguyên, buộc phải nhanh chóng học cách đi và chạy để sinh tồn.
Xác nhận lại lần nữa… cũng không sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT