"Hoắc tổng, Hoắc tổng, thật sự như người nhà ngài nói, Lạc Thanh căn bản sẽ không bước chân vào cửa nhà họ Hoắc sao?"
"Hoắc tổng Hoắc tổng, chuyện người nhà ngài nói tối hôm qua là thật sao?"
"Hoắc tổng, ngài ở bên Lạc Thanh là nghiêm túc sao?"
Hoắc Uyên nhìn đám phóng viên vây quanh mình, trên khuôn mặt tuấn lãng chỉ toàn vẻ lạnh lùng: "Làm rõ hai điểm, một, tôi không có cái gọi là người nhà, hai, tên Lạc Thanh nằm trong mục bạn đời của tôi."
Nói xong liền được vệ sĩ mở đường, che chở rời khỏi vòng vây, lên xe rời đi.
"Đại bá, ngài xem, anh họ sao lại quá đáng như vậy, vì một thằng hề mà dám nói ra cái kiểu không có người nhà như thế." Hoắc Hoành tắt điện thoại, cũng tắt luôn hình ảnh phỏng vấn Hoắc Uyên của phóng viên đang chiếu, tức giận không chịu nổi, kỳ thật càng có rất nhiều sợ hãi.
Tính tình Hoắc Uyên, người nhà họ Hoắc bọn họ quá hiểu rõ.
Chỉ là, tốt xấu gì bọn họ mới là người một nhà, Lạc Thanh bất quá chỉ là người ngoài.
Hoắc lão đại rít thuốc, sắc mặt vàng như nến, đầy vẻ mệt mỏi, sớm không còn vẻ uy nghiêm và khí phách hăng hái như lần đầu tiên gặp Lạc Thanh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT