“Con đang nói linh tinh gì vậy?” Ông cụ Kỳ đang vui vẻ, chợt nghe cháu trai mình buột miệng nói lời không hay, liền nghiêm mặt ngay lập tức.
Kỳ Hồng Vũ bực bội:
“Ông ơi, ông có biết Bắc Minh Uyên khốn nạn đến mức nào không, hắn ta...”
“Khốn nạn gì mà khốn nạn, xét theo vai vế, con phải gọi nó là anh!” Nói đến đây, ông cụ Kỳ không nhịn được mà thở dài:
“Con à, khi nào mới học được từ thằng Uyên? Con xem nó đi, cũng chẳng lớn hơn con bao nhiêu, nhưng năng lực thì hơn xa. Ông nội Bắc Minh thì chẳng có gì nổi trội, nhưng cháu trai ông ấy đúng là vượt xa mọi giới hạn.”
“Giờ thằng Uyên đến thành phố S, con nên qua lại với nó thường xuyên, học hỏi kinh nghiệm từ nó. Nhìn vào mặt mũi ông đây, chắc chắn nó sẽ không giấu giếm gì con.”
Kỳ Hồng Vũ như muốn nổ tung. Ông muốn mình học hỏi từ cái tên Bắc Minh Uyên khốn nạn ấy sao?
Học cái gì chứ? Học cách hố người, hay cách làm kẻ không biết xấu hổ?
Không kìm được, cậu ta lầm bầm:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play