Du Hiển Duẫn ngồi xem phim với con trai của mình xong thì liền ôm bé con đi tắm rửa sạch sẽ, rồi mới kể chuyện dỗ bé ngủ. Sau khi đã giải quyết xong thằng nhóc này thì Du Hiển Duẫn mới thở phào nhẹ nhõm mà quay trở lại phòng ngủ của mình. Chân Lạc Mặc lúc này đang ngồi dựa vào đầu giường vào đọc sách, thấy Du Hiển Duẫn bước vào thì liền cười cười với anh.
Chân Lạc Mặc chủ động hỏi: “Đàn anh, anh có chuyện gì muốn nói với em à?”
Chân Lạc Mặc đã sớm phát hiện thấy Du Hiển Duẫn có chuyện muốn nói nhưng rồi lại thôi, thật ra cậu cũng có hơi tò mò, rốt cuộc là chuyện gì mà có thể khiến cho anh bối rối đến như vậy.
Du Hiển Duẫn đi đến cạnh giường ngồi xuống, anh nắm lấy bàn tay trái của Chân Lạc Mặc rồi liền bỏ một miếng ngọc nhỏ vào trong lòng bàn tay của cậu, sau đó anh liền dò hỏi: “Lạc Mặc, em có còn nhớ cái này không?”
Chân Lạc Mặc cầm miếng ngọc trong tay lên mà quan sát cẩn thận, cậu nhìn một hồi rồi mới do dự mà hỏi: “Hình như đây là miếng ngọc từ hồi nhỏ của em, lúc nào em cũng mang theo bên người hết, chỉ là sau này không thấy đâu nữa. Em nhớ mang máng là đã bán đi rồi, sao anh lại có được nó vậy?”
Du Hiển Duẫn không có trả lời Chân Lạc Mặc, ngược lại là đưa thêm một miếng ngọc khác cũng giống y đúc cho cậu xem.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT