Du Hiển Duẫn ngồi một mình ở băng ghế ngoài phòng giám định, mặc dù trông như là anh đang cúi đầu xem điện thoại, thế nhưng màn hình đã tối đen từ khi nào mà anh cũng chẳng biết. Du Hiển Duẫn cứ vậy mà yên lặng ngồi đợi, đến khi Du Tự An và Tang Hi Bạch đã đứng trước mặt mình là anh vẫn không hề phản ứng.
Tang Hi Bạch gọi: “Hiển Duẫn.”
Du Hiển Duẫn nghe thấy có người gọi mình thì liền ngẩng đầu lên, thấy Du Tự An và Tang Hi Bạch đang đứng cạnh nhau thì cũng đứng lên đối diện hai người bọn họ.
Du Hiển Duẫn liền theo thói quen mà nói với Tang Hi Bạch: “Anh hãy gọi là Du Hiển Duẫn…”
Du Hiển Duẫn đang nói được phân nửa thì cứ như là nghĩ đến điều gì đó mà khựng lại, đổi giọng ngay lập tức: “Gọi tôi là Du Hiển Duẫn hay là Hiển Duẫn đều được.”
Tang Hi Bạch liền nhìn Du Hiển Duẫn với một ánh mắt đầy hàm ý, đến ngay cả Du Tự An cũng sâu sắc mà liếc nhìn em trai mình một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT