Du Hiển Duẫn cũng biết rằng tửu lượng của Chân Lạc Mặc không có cao, sau khi uống hết một lon bia thì cậu đã có hơi say rồi. Du Hiển Duẫn đúng là muốn Chân Lạc Mặc phải say một chút, bởi vì tâm trạng của cậu đang quá nặng nề, vẫn luôn phải để ý đến những chuyện trên mạng rồi cả chuyện ở đoàn phim. Du Hiển Duẫn đã từng tự nhủ với bản thân rằng anh nhất định phải bảo vệ Chân Lạc Mặc một cách chu toàn nhất, cho nên hiện tại cậu chỉ cần an ổn mà ngủ một giấc là được rồi, chờ sáng mai khi cậu tỉnh lại thì mọi chuyện đều sẽ được giải quyết một cách ổn thỏa.
Lúc Chân Lạc Mặc say thì đôi mắt sẽ mang theo một cái vẻ mơ màng nhàn nhạt, trông giống hệt như là một động vật nhỏ vô hại vậy, vừa đơn thuần vừa ngoan ngoãn. Du Hiển Duẫn nhìn Chân Lạc Mặc mềm mại đáng yêu như thế này, đột nhiên cảm thấy bình thường không có chuyện gì làm thì thật ra cũng có thể rủ cậu uống chút rượu với mình.
Tối nay Du Hiển Duẫn còn có chuyện quan trọng cần phải làm, cho nên sau khi đã dỗ Chân Lạc Mặc lên giường nằm xong rồi thì liền đắp chăn lại cho cậu. Còn anh thì ngồi ở phía bên giường còn lại, dựa vào đầu giường, mở laptop lên.
Chân Lạc Mặc dùng tay kéo lấy tay áo của Du Hiển Duẫn rồi hỏi: “Đàn anh, sao anh không ngủ?”
Du Hiển Duẫn cúi đầu nhìn Chân Lạc Mặc, còn cậu thì cũng ngửa đầu lên nhìn anh.
Du Hiển Duẫn cũng không biết vì sao, chì cần Chân Lạc Mặc nghiêm túc nhìn anh như thế này thì anh sẽ cảm thấy rất là vui, cái loại vui sướng này sẽ không vì bọn họ ở bên cạnh nhau lâu ngày mà phai nhạt đi, ngược lại còn càng lúc càng mãnh liệt hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play