Bảy giờ rưỡi sáng, Chân Lạc Mặc bị tiếng chuông báo thức của điện thoại đánh thức, cậu dùng tay mò mò cái điện thoại của ở dưới gối, sau khi tìm thấy thì liền lập tức tắt báo thức đi.
Chân Lạc Mặc buồn ngủ đến mức không dậy một tí nào, cả người cậu đều rất là nhức mỏi, đến ngay cả việc nhích cánh tay thôi cũng mệt vô cùng. Chân Lạc Mặc có chút hối hận vì cái lời khoác lác của mình, mấy cái chuyện “cưng chiều bạn nhỏ” đúng là phải tự lượng sức mình mà. Chân Lạc Mặc nhắm mắt lại suy nghĩ một hồi, ký ức của cậu chỉ dừng lại lúc ở trong phòng tắm mà thôi, còn sau đó như thế nào thì cậu lại không nhớ gì cả, có lẽ là đã mệt đến mức ngủ thiếp đi rồi.
Chân Lạc Mặc mở mắt ra, nghiêng đầu nhìn sang Du Hiển Duẫn đang ngủ bên cạnh mình, mặc dù là lúc ngủ nhưng mà cái khuôn mặt đẹp trai này cũng không thể nào làm người ta tức giận được. Chân Lạc Mặc không có quấy rầy Du Hiển Duẫn, cậu nhúc nhích cơ thể của mình để ngồi dậy, không ngờ Du Hiển Duẫn đang ngủ lại bỗng nhiên xoay người, lại một lần nữa đè cậu nằm lại xuống giường.
Du Hiển Duẫn chơi xấu mà nằm đè lên người Chân Lạc Mặc, anh gối đầu của mình lên vai cậu, giọng nói vừa trầm thấp vừa lười biếng mà nói: “Dậy sớm như vậy để làm gì?”
Chân Lạc Mặc: “Trăn Trăn sắp dậy rồi.”
Chân Lạc Mặc vốn cảm thấy cổ họng có hơi đau, nhưng khi lên tiếng thì mới phát hiện nó đã khàn đặc rồi, cậu liền nổi giận mà đánh cái người đang nằm trên người mình một cái: “Tránh ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play