✯✯✯
Lúc Tang Lạc Mặc tỉnh lại thì liền phát hiện thấy mình đang nằm trên sô pha trong văn phòng của Du Hiển Duẫn, trong phòng lúc này rất là yên tĩnh, chỉ có tiếng Du Hiển Duẫn đang lật tài liệu và Trăn Trăn đang vẽ vời mà thôi. Cả hai đều đang ngồi trên thảm trải sàn, một lớn một nhỏ ngồi chặn phía trước sô pha, phòng hờ không cho Tang Lạc Mặc bất cẩn mà lăn xuống dưới đất.
Tang Lạc Mặc nhìn bóng lưng của Du Hiển Duẫn và Trăn Trăn, trong lòng cảm thấy ấm áp vô cùng, cậu nhẹ nhàng cười cười rồi liền ngồi dậy.
Du Hiển Duẫn tình cờ quay đầu lại thì vừa đúng lúc phát hiện thấy Tang Lạc Mặc đang dịu dàng mà nhìn mình, trong ánh mắt ngập tràn cả ý cười.
Du Hiển Duẫn cũng cười lại với cậu, thế nhưng lại cảm thấy có chút đau lòng. Từ trước đến giờ Tang Lạc Mặc vẫn luôn sống không được tốt, không được ai đối xử tử tế với mình, cho nên mỗi lần cậu được người khác quan tâm, dù chỉ có một chút thôi thì cũng đã cảm thấy thỏa mãn rồi.
Cứ mỗi lần như thế thì Du Hiển Duẫn đều rất muốn ôm chặt lấy Tang Lạc Mặc, trao hết tất cả mọi thứ tốt đẹp nhất cho cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play