Thật ra, hệ thống chính trị của Ung triều cũng khá khoa học, với phương thức bổ nhiệm đặc biệt và hệ thống giám sát độc lập, về lý thuyết hoàn toàn có thể tránh được tình trạng "văn thần loạn chính, võ tướng làm loạn" như các triều đại trước.
Nhưng khi quyền lực tập trung quá cao vào trung ương, thì hệ thống ấy lại phụ thuộc cực lớn vào năng lực cá nhân của hoàng đế. Mà hoàng đế từ xưa đến nay thường là “đời sau không bằng đời trước”.
Những chế độ được hoàng đế khai quốc của Ung triều lập ra vốn để thích nghi với hoàn cảnh chính trị đặc biệt thời kỳ đó.
Ví dụ như chính sách “trọng văn khinh võ” là bởi vì Ung triều vừa thoát khỏi thời kỳ loạn lạc cát cứ chư hầu, quốc gia cần phải nâng cao vị thế của văn thần, đàn áp võ tướng, triệt tiêu sức mạnh quân sự để họ không còn khả năng làm phản.
Nhưng ai mà ngờ hậu duệ đời sau lại xem những quy tắc đó như “kim luật ngọc điển”, giữ nguyên suốt cả trăm năm không đổi, dẫn đến triều chính rối loạn, văn thần che trời lấp đất, võ tướng thì chẳng khác gì chó lợn, võ bị suy tàn đến mức khiến người ta phải trợn mắt há mồm.
Vậy binh lính Ung triều có ít không? Thực ra là... không hề.
So với các triều đại trong lịch sử, binh lực Ung triều có thể nói là khá đông, nhưng có lẽ chỉ có một phần ba là thực sự có sức chiến đấu. Một phần ba còn lại chuyên dùng để giám sát một phần ba kia không tạo phản. Một phần ba cuối cùng... thì ngồi ăn bổng lộc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play