Vương Yến nghe Dư Noãn Noãn nói vậy thì bật cười, trong lòng cũng thấy thoải mái hơn.
Dư Noãn Noãn nói không sai. Cho dù cô ấy có mang theo hết chỗ trái cây biến dị kia rời đi, cùng lắm cũng chỉ đủ giúp cô ấy no bụng trong một khoảng thời gian ngắn mà thôi. Cô ấy đâu phải người nông cạn đến mức vì chút lợi nhỏ mà đánh mất lòng tin của người khác.
Câu chuyện không tiếp tục kéo dài. Bên ngoài trời ngày càng nóng, mà không khí cũng trở nên yên ắng một cách lạ thường.
Nhưng sự yên tĩnh ấy chẳng kéo dài được bao lâu đã bị phá vỡ.
Từ sân bên cạnh vang lên những tiếng ồn ào, tranh cãi ầm ĩ. Ban đầu, Vương Sấm còn tưởng những người đó vừa quay về với một đống trái cây biến dị, đang khoe khoang lẫn nhau.
Nhưng chỉ một lúc sau, anh ta đã phát hiện ra tiếng động đó không giống như đang khoe mẽ gì cả, mà ngược lại, mang theo sự hoảng hốt, hỗn loạn — như thể đã xảy ra chuyện gì đó nghiêm trọng.
Tuy rằng Vương Sấm tự thấy mình không phải loại người "bỏ đá xuống giếng”, nhưng xem náo nhiệt thì… không ai cấm!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT